mỗi ngày chủ tịch địt nhân viên đuợc lên đỉnh, mông, cong người lên lấy đà rồi dập liên tục vào lồn nàng. – Á… á… á… á… á… Tiếng phành phạch của hai cơ thể va vào nhau vàng lên khắp căn phòng, kèm theo đó là tiếng rên á á đầy đầy hoang dại của Văn Mẫn. Nếu như không phải đang ở trong phòng của Tiểu Phàm, nếu như không sợ Tống Đại Nhân và người của Đại Trúc Phong phát hiện, niềm vui chủ tịch với cô y tá đuợc lên đỉnh hoặc nếu như giờ này đang ở rừng trúc hoặc nơi đình nhỏ năm nào, Văn Mẫn hẳn là đã gào thét, rên rỉ đầy thống khoái cho cả núi rừng này nghe thấy rồi. Nay nàng chỉ dám ư ứ