một ngày em không đổ mọi thứ đều biến mất, Phương đồng ý, định nói gì nhưng ngưng lại. “Nhưng làm sao?” Như quay lại tò mò. “Cho anh phương thức liên lạc với em chứ. Không cho thì làm sao biết được.” Phương cười cười rồi nói. Từ tối đến giờ nó vừa sang đây đã lăn ra ngủ mà chưa nói được câu nào. “Cho anh số tài khoản đi. Mấy ngày nữa em không cần đi làm.” Phương quyết định. “Em làm gì có tài khoản…” Như ngây ngô đáp, cố tình tán em em là nhà ảo thuật mọi thứ gia trưởng nàng mỗi khi thiếu tiền toàn chạy về nhà chứ đâu có tạo tài khoản làm gì. Phương gãi gãi đầu, móc trong bóp ra còn được mấy